- Những bước về Tâm
- Những Bước Về Tâm - Phần 2
Những Bước Về Tâm - Phần 2
Những Bước Về Tâm - Phần 2
Thằng Bờm có cái quạt mo
Chín trâu không đổi mười bò không trao
“ Một nắm xôi ”quá ngọt ngào
Chở tròn tri túc, tự hào, vô vi
“ Làm chi cũng chẳng làm chi
Dẫu có làm gì cũng chẳng làm sao”(1).
Bằng niềm tín ngưỡng thanh cao
Hướng về nhất thể ngọt ngào sắc không
Vào chơi trong cõi mênh mông
Nhẹ xem như sợi lông hồng cái ta
Cân phân giữa cái dung hòa
Bên là Thái Lĩnh, bên là Hồng Mao
Nặng thì chín chữ cù lao
Công cha nghĩa mẹ xiết bao biển trời
Ai sinh ta được làm người
Biển Đông khuya sớm đầy vơi ngọn triều
Thương con, tình mẹ bao nhiêu
Thương con, dạy một chữ yêu nằm lòng.
Nguồn đâu cho nước mênh mông
Cội đâu cho cánh hoa hồng nở ra
Trăm nghìn thao thức vì ta
Trăm nghìn trao trút như là biển Đông
Bây giờ đứng giữa non sông
Có đây, sao lại dám không cho đành ?
Non cao ơi ! Chữ hiếu tình
Biển sâu ơi ! Chữ trung trinh nước nhà
“ Trăm năm trong cõi người ta ”
Chữ trung chữ hiếu ấy là đạo nhân
Và, Văn Hóa Việt tự thân
Chính nhờ nếp sống tinh thần hiếu trung
“ Người đời muôn sự của chung
Hơn nhau một tiếng anh hùng”(2).Nhớ chăng ?
Câu ca dao đã nói rằng …
Là anh hùng kẻ sống bằng cái tâm
Cái tâm trí dũng cái tâm
Từ bi. Thể hiện cái tầm thiện lương.
Dẫu không đình đám khoa trương
Không những vật thể biểu dương ngời ngời
Nhưng văn hóa Việt ngàn đời
Vẫn long lanh một nụ cười hoa Sen
“ Trong đầm gì đẹp bằng Sen
Lá xanh bông trắng lại chen nhụy vàng
Nhụy vàng bông trắng lá xanh
Gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn”(3).
Dù cho trải vạn gông cùm
Trải trăm thử thách trải muôn đọa đày
Dù cho trải mấy đắng cay
Việt Nam vẫn giữ lòng này sạch trong
Như lời kinh Phật vỡ lòng
Như lời Thánh Khổng tỏ trong đạo thường
Như lời Kinh Lão biểu dương
Việt Nam văn hóa thiêng liêng tự là
Dù không thừa điệu cầm ca
Dù không dư những tháp ngà văn chương
Dù chưa lập thuyết, lập ngôn
Dù nghèo lăng tẩm, miếu đường uy nghi
Dù khoa học chửa quang huy
Dù kinh tế chửa phương phi kịp người
Nhưng, trong sinh hoạt cuộc đời
Văn hóa Việt rõ tuyệt vời thăng hoa
Với tình người thực thiết tha
Với tính người thật đậm đà uyên nguyên
Thực tâm kinh, thực thánh hiền
Thực nhân bản, thực tâm truyền ấn tâm
Như con cá gáy, tự thân
Đã mang sẵn: cái tính Rồng : Việt Nam
Tự bốn ngàn năm gian nan
Bốn ngàn năm lửa thử vàng lâm li.
Bốn ngàn năm hùng sử thi
Đã hàm tiếu một hoa Quì Hướng Dương
Điều kỳ diệu rất Đông Phương
Là tự thân đóa Hướng Dương hoa này
Vừa theo hướng Mặt Trời, xoay
Mà vừa tự tỏa ánh ngày tự tâm !
Đóa Nhật Quì tự thân tỏa sáng
Một vầng dương sáng lạn ! Ô hay !
Sao như “ phép lạ” thế này ?
Có chi đâu ! Mặt – Mũi – Xưa – Nay là…
Hoa Quì hướng nhật thiết tha
Đồng thời, chính tự nó là vầng đông
Vì chung nhất thể đại đồng
Ấy điều kỳ diệu phương Đông Việt Thường
Không hai, không một: tỏ tường !
Bất Nhất, Bất Nhị: cột rường xưa nay !
Trong hai kia có một này
Trong một đó có hai đây: hợp hòa …
Một, hai: từ đạo mà ra
Một là Thái Cực, hai là Lưỡng Nghi
Trong cơ Tứ Tượng diệu kỳ
Có thái ( lớn) thiếu( nhỏ) đi song hành
Song song bên hoại bên thành
Thái Dương: hoại, Thái Âm: thành, vần xoay…
Bất Thường, Bất Đoạn xưa nay
Bất Tăng, Bất Giảm : vơi đầy âm dương
Một khi lẽ đạo tỏ tường
Tâm linh Việt vượt Đoạn Trường Tân Thanh
Mà vươn lên cõi trời xanh
Tỏa lan trong nếp sống lành như thơ
Dựng nhân trí dũng cõi bờ
Phô chân thiện mỹ bút tờ ca dao
“ Non cao ai đắp nên cao
Sông sâu ai bới ai đào mà sâu”(4)
Tung hô đạo pháp nhiệm mầu
Vai mang nhật nguyệt Á Châu lên đàng
Một Trung một Hiếu rõ ràng
Một Nhân một Nghĩa vẻ vang luân thường
“ Thấy ai đói rét thì thương
Rét thường cho mặc, đói thường cho ăn ”(5)
Tre tàn rồi lại có măng:
Lương tri tại ngã lương năng cộng đồng