- Những bước về Linh
- Những Bước Về Linh - Phần 4
Những Bước Về Linh - Phần 4
Những Bước Về Linh - Phần 4
Lập đền thờ ở thôn Đông
Phường Yên Thái, tưởng niệm công âm phù (35)
Tự rày, hương khói ngàn thu
Trải vua triều Lý, qua vua triều Trần
Thần còn ứng hiện bao lần
Sắc son hộ quốc trì dân (36) một lòng.
Với hai pháp khí lẫy lừng
Một là chiếc Đại Hồng Chung (37) cõi thiền
Hai là chiếc Trống Đồng Thiêng.
Tự trăm xưa đã nên duyên Việt Thường
Hợp thành đôi vế âm dương
Như Âu bên Lạc, sắc hương sum vầy
Trấn Sơn Yên Tửnon này
Lại Trấn Quốc kinh đô này Thăng Long
Mỗi năm, cứ độ vào xuân
Đại Hồng Chunglại một lần ngân nga
Gọi mây phủ trắng sơn hà
Từ trên thượng giới lại sa mưa lành
Chuông kia, trống nọ song hành
Giúp quê ta đẹp yến oanh ngàn đời
Từ ngày Đồng Cổ về ngôi
Hòa âm cùng tiếng chuông nơi kinh kỳ
Tạo nên khúc nhạc huyền vi
Vừa trầm vừa bỗng vừa bi vừa hùng
Ngân nga thái vận trùng hưng (38)
Võ công văn nghiệp (39) lẫy lừng nghìn thu
Hội thề Đồng Cổ tháng tư
Cùng mùa Phật Đản tháng tư song hành
Quê ta kết tụ duyên lành
Tiên đây Bụt đó long lanh đạo tình
Bên Tứ Bất Tử trăm xinh
Còn bao thần vị quê mình Đàng Trong
Bắc Namchung một Lạc Hồng
Cù lao Huâncũng chung long mạch này
Tỉnh Khánh Hòa trầm hương bay
Và huyền thọai cũng xanh mây chín tầng
Ngày kia có đôi vợ chồng
Trồng dưa độ nhựt, mỗi trong ngày mùa
Một hôm ra bãi, tình cờ
Gặp một cô bé nô đùa tung tăng
Trộm dưa nào phải để ăn
Mà chỉ để được nghịch bằng … trái dưa
Mãi xem trò chơi ngây thơ
Vợ chồng ông lão chợt như nghe lòng
Có điều chi rất hừng đông
Y như có ánh xuân hồng thoáng qua
Họ cùng không hẹn mà … mà …
Cùng ôm cô bé để mà thương … thương …
Thế rồi thăm hỏi nguồn cơn
Mới hay bé cũng cô đơn … như già
Thế là … thế là … thế là …
Bé có cha mẹ, “ già” mà có con
Một hôm … ( ôi, cái một hôm ! )
Nước từ đâu tận thượng nguồn mênh mang
Tràn về ngập hết xóm làng
Và cô bé bị nước tràn cuốn đi
Cũng may giữa lúc lâm nguy
Bé gặp một khúc gỗ kỳ trôi qua
Bèn ôm lấy khúc gỗ, và
Một kỳ tích bỗng xảy ra tức thời
Hồn cô xuất khỏi thân người
Nhập vào khúc gỗ để rồi … lênh đênh
Trôi qua bao thác, bao ghềnh
Cuối cùng, đỗ lại một thành phố xa
Thấy khúc gỗ đẹp dường hoa
Người dân sở tại xuýt xoa, tranh phần
Có điều khúc gỗ, thanh tâm
Ngờđâu lại nặng, nghìn cân, khôn bề…
Tiếng đồn khắp chợ cùng quê
Bấy giờ có một chàng kia vốn là
Một trang hoàng tử hào hoa
Vi hành đi kiếm “ tiên nga giáng trần ”
Rắp ranh (40) kết nghĩa Châu Trần (41)
Chợt nghe chuyện lạ, vội lần đến nơi
Thấy khúc gỗ xinh tuyệt vời
Chợt nghe xúc động bồi hồi tâm can
Chút chi như nghĩa đá vàng (42)
Chàng bèn xấn đến bên “ nàng ” đưa tay
Ôm chầm “ khúc gỗ thơ ngây ”
Tự dưng khúc gỗ ! Lạ thay!“ nhẹ người ”.
In tuồng một cánh hoa thôi
Mặc cho chàng nhẹ ôm, rồi “ ẵm” đi
Bà con thấy chuyện lạ kỳ
Cho rằng ắt có duyên gì cũng nên
Thế rồi ôm khúc gỗ tiên
Hoàng tử trở gót về miền quê hương
Thoạt đầu nghe chuyện phi thường
Người người ai cũng tìm đường tới thăm
Để nhìn khúc gỗ ngàn năm
Đẹp như một bóng trăng rằm tinh khôi
Lại xinh như một nụ cười
Có điều, mãn nhãn(43)thì thôi hiếu kỳ
Riêng chàng hoàng tử tình si
Ngày đêm ôm ấp kể chi đêm ngày
Mối tình cảm động thơ ngây
Làm cho gỗ cũng có ngày hóa thân
Trở mình thành một giai nhân (44)
Thiên hương quốc sắc (45) mười phân vẹn mười
( Cho hay muôn sự tại trời
Cội nguồn cũng ở lòng người mà ra )