- Sám Nguyện An Tịnh
- Sám Nguyện An Tịnh - Phần 2
Sám Nguyện An Tịnh - Phần 2
Sám Nguyện An Tịnh - Phần 2
SÁM NGUYỆN AN TỊNH - Phần 2
Mình là Phật tròn xinh tự tánh
Là Pháp Tăng vành vạnh xưa nay
Ba ngôi Tam Bảovui vầy
Y nhiêntịch chiếu xưa nay vuông tròn (690)
Lời hẹn biển thề non vô thủy
Tới vô chung vô thủy là đây
Bình Dươngmở hội xuân này
Góp phần ngũ thực trao tay bạn vàng
Một Niệm Thực ăn bằng niệm tưởng
Chánh niệm kỳ nuôi lớn thiện căn
Và hai Hỷ Thực là ăn
Là nuôi huệ mạng lớn bằng niềm vui
Được hân thưởng pháp tuyệt vời
Nam mô diệu phápnuôi người Tín Tâm (700)
Ba,Thiền Duyệt Thựcăn bằng định
Nuôi thân bằng chánh định thiền na
Bốn Nguyện Thực nghìn thiết tha
Ăn bằng sức nguyện bao la chuyên cần
Năm Giải Thoát Thực ăn bằng tuệ
Giải thoát Tâm khỏi bể trầm luân
Để về tự tại viên chân
Niềm vui Tâm ứng chứngTâm trọn lành
Bằng ngũ thực dưỡng sinh Tuệ mạng
Chẵn một trăm linh tám Tăng Già (710)
Đàn tràng chú nguyện quê ta
Đại Nam Văn Hiếnthuận hòa Bình Dương
Cùng cất giọng trầm hương Bát Nhã
Thuận lời kinh chúc hạ Văn Lang
Cầu siêukhắp cõi Âm Gian
Cầu ankhắp cõi Dương Gian ruột rà
Nước bốn biểnchung hòa vị mặn
Máu muôn loàicho thắm sắc hồng
Cả là vũ trụ mênh mông
Cùng chung lệ mặn máu hồng đấy thôi (720)
Thắm thiết nghĩa đất trời nhất thể
Tâm Đại Biđồng thể từ đây
Lời người một nguyện nắm tay
Cùng đem công sức đắp xây đạo tràng
Sao cho cả Trần Gian máu lửa
Phải một mai hóa sữa mẹ hiền
Để nuôi Tuệ mạng Tam Thiên
Lớn lên lớn mãi để trang nghiêm đời
Đại Biđồng thể ngời Tâm Phật
Tuệ Nhãnsoi ra nhất thể này (730)
Cớ chi thương xót như vầy
Có chi dâu bể ta đây đồng bào
Chung một bọcmáu đào xương trắng
Chung một nguồn tứ đẳng Tâm Linh
Bao nhiêu Ta bấy nhiêu Mình
Ta Mìnhbất nhị tròn xinh nhất thừa
Vô duyên Đại Từ vừa đẹp thế
Với Đại Bi đồng thể bao la
Đại Biđồng nghĩa xót xa
Đại Biđồng nghĩa mặn mà yêu thương (740)
Thương mà chẳng so nhiều sánh ít
Yêu mà không tính thiệt toan hơn
Vô duyênchẳng nợ nguồn cơn
Tứ thươngthôi chẳng xét nguồn cội chi
Y như mặt trời kia cứ sáng
Sưởi ấm cho muôn vạn quần sanh
Há soi riêng lẻ cho đành
Đại Từ Tâmvẹn lợi hành vô duyên
Tiếng Trốnghòa tiếng Chiêng năng nổ
Tiếng Chuônghòa tiếng Mõ khoan thai (750)
Bình Dươngnhật nguyệt láng lai
Pháp luân chuyển Tuệ Tâm khai lẫy lừng
Ngũ thựclà góp chưng cung dưỡng
Ngũ thựcthêm tăng trưởng công phu
Một là Tín Lực như như
Vững Tâm nương cậy đạo sư Thích Già
HaiTinh Tấn Lực là Tâm huyết
Tiến lên hoài cho kịp vừng đông
Hướng Dươngtheo mặt trời hồng
BaNiệm Lực vẫn thành đồng Thiện Căn. (760)
Bốn Định Lực tăng sức mạnh
Của Định Thiền Na thành thánh Thiền Tâm
Tâmlà Huệ Lực thậm thâm
Phá tan hoặc chướng mê lầm yêu xưa
Giải thoát Tâm khỏi ngục tù
Ấy là Ngũ Lực trùng tu Phật đài
Từ Ngũ Lực Tâm khai ngũ nhãn
Nhãn đầu tiên Nhục nhãn mắt trần
Thứ hai Thiên nhãn mắt thần
Thứ ba Tuệ nhãn tỏ chân không này (770)
Bốn là Pháp nhãn xinh thay
Dưới cặp lông mày soi suốt trăm phương
Cuối cùng Tuệ nhãn kim cương
Góp phần Tuệ nhãn soi dường chúng sanh
Với Ngũ Nhãn long lanh Phước Tuệ
Người đưa đường vượt thế gian kia
Để đi đến cõi xa lìa
Để rồi hội nhập nơi quê hương này.
Cuộc hội nhập xinh thay thánh quả
Đi lại về nghĩa cả thủy chung (780)
Ta Bà quốc độhiểm hung
Ngũ Trượcác thế hãi hùng máu xương
Nhưng giữa chốn đoạn trường như thế
Đóa sen vànglại hé trời xanh
Để ngời để tỏa long lanh
Ấy hương sắc của đạo lành Từ Bi
Ngũ Trượcác thế kia dẫu chở…
Năm điều ô trượcở trong Tâm
Một là Kiếp Trược bạc phần
Hai là Kiến Trược phân vân chính tà (790)
Ba là Phiền Não Trược tinh ma
Trong phiền não hành ta não phiền
Bốn chúng sanh trược triền miên
Tam tai bát nạnchồng lên kiếp người
Năm Mạng Trược khổ ơi là khổ
Vì kiếp người vắn số cho nên
Yêu cuồng sống vộiđảo điên
Loay hoay chụp giật lấm lem mặt mày
Dù Ngũ Trược cõi này có thế
Nhưng trong Tâm Khổ Đế vô thường (800)
Có điều chi rất thiên lương
Cho tỏa nội Sắc Thanh Hương tuyệt vời
Ba gian nhà lửanơi ta ở
Có chỗ nào hơn chỗ này đâu
Nhân thị tối thắngnhiệm mầu
Kiếp người trung đạo sang giàu cơ duyên
(Phần 7)
Ví lên cõi Chư Thiên mà ở
Ví chui vào Quý Lộ mà chơi
Sáu Đường Lục Đạomù khơi
Duy mỗi cõi người đẹp cõi trung dung (810)
Không cực lắmcũng không sướng lắm
Không vui nhiềucũng chẳng khổ nhiều
Trong cái vừa phải tuyệt chiêu
Người ta dễ gặp được điều ước mơ
Là vượt khỏi đôi bơ giới hạn
Chẳng chấp thường chấp đoạn cũng như
Chẳng hề chấp Thực chấp Hư
Viễn ly đôi vếsuy tư hữu tình
Để vươn tới Trời xinh Phật địa
Cõi dung thông Nhị Đế Tam Thừa (820)
Nơi đây thắng hạnh có thừa
Bố thí nhẫn nhụcthiền đưa ta về
Cõi tròn Bát Nhã bờ kia
Cõi vô thượng thượng Bồ Đề Như Lai
Đất Bình Dương láng lai nhật nguyệt
Tình quê hươngchi xiết vẹn thề
Mái chùa nắng chở mưa che
Ngàn năm xây cõi Bồ Đề trong Tâm
Trăm lẻ tám Tăng nhânthanh tịnh
Cứ pháp âm thiền định trang nghiêm (830)
Tụng lời kinhrửa oan khiên
Tụng lời kinhchú nguyện nền tự do
Vì độc lập tự dochân chánh
Chính là Chân cứu cánhPhật Đà
Là Chân cứu cánh Tâm ta
Lại Chân cứu cánh Sơn Hà Lạc Long
Một vượt khỏi lao lung Tam Chướng
Chẳng còn vương còn vướng oan phiền
Của vòng Thập Nhị Nhân Duyên
Với bao hệ lụy Trược Phiền thiên thu (840)
Một vượt khỏi ngục tù Ngã Chấp
Chấp cái ta tàn tật hữu vi
Cái tatừ Ngũ Ấm kia
Ma Thành- Hoại mà Sân Si Tham tàn
Ngã kiếncó trai đàn biểu hiện
Một là Nhân- Ngã Kiến ấy là
Lỗi lầm chấp cái thân ta
Như là Phật hữu như là vô chung
Đâu có biết thân khôngthật có
Chẳng qua là tạm bợ Nhân Duyên (850)
Ngũ Uẩngiả hợp huyên thuyên
Khói mây tan hợp đảo điên vô thường
Hai pháp Ngã Kiến luôn vọng tưởng
Các Pháplà Phật tướng như như
Hay đâu Vạn Pháp điều hư
Pháp không thậtlấy Chân Như chỗ nào
Phật hành giả đi vào vô tướng
Chiếu kiến Nhân- Ngã Tướng đều không
Ngã Tướng- Nhân Tướngbông lông
Chúng Sanh cõiTướng cõi hồng trần kia (860)
Thọ Giả Tướngthọ kì nhân mạng
Trăm năm bằng một thoáng sương bay
Huống chi một thoáng sương này
Từng thoáng sươngkết cầu mây đoạn trường
Nhân- Ngã Tướngdẫu vô thường vậy
Ngã Tánhthì ngược lại vô sinh
Mở đường lên cõi quang minh
Thường lạc Ngã Tịnh tròn xinh Phật thường
Hội trai đànhai mùa Thập Hạnh
Mỗi hạnh ngời Ngã Tánh tiên dung. (870)
Một Hoan Hỷ Hạnh vui mừng
Buồn vui bất tận cõi lòng vị tha
Hai Nhiêu Ích Hạnh chan hòa
Sẵn lòng san sẻ gấm hoa cho đời
Ba Vô Sân Hận nụ cười
Từ sắc lửa hận vạn đời trong Tâm
Bốn Vô Tận Hạnh Tâm từ ái
Bao la như đại hải trùng dương
Sẵn lòng ứng hiện mười phương
Giúp ai hoạn nạn tai ương ba đời (880)
Năm Si Loạn Hạnh rời vọng tưởng
Tổ tam thừa vô lượng pháp môn
Cũng quy nguyên một cội nguồn
Dẹp tan hoặc chướng mở đường Tuệ Tâm
Sáu Thiện Hiện Hạnh thần diệu pháp
Khéo hiện ra tướng khác tướng đồng
Giúp chúng sanh sẵn một lòng
Ấy rằng đồng nhị viên dung nhiệm mầu
Bảy Vô Trước Hạnh đâu ngăn ngại
Suốt Tam Thiên tự tại tự do. (890)
Tám Tôn Trọng Hạnh nhường cho
Phẩm hạnh Bát Nhã khôn so sánh cùng
Chín Thiện Pháp Hạnh viên dung
Mười Chân Thật Hạnh kết chung Phật thừa
Mười hạnhlớn hai mùa sám nguyện
An tịnh đànuyển chuyển Tu Di
Thập hạnhsoi ánh quang huy
Trang nghiêm Phật hiệu Mâu Ni Thích Già
Một Như Lai đấng Di Đà
Không đi không lại anh hoa hiện tiền (900)
Hai Ứng Cúng- Đấng “Trên Thượng Hạ”
Xứng lòng tin cả toàn Nhân- Thiên
Cúng dườngphẩm vật trang nghiêm
Ba Chánh Biến Tri- trí tuệ trên muôn loài
Bốn, Minh Hạnh Túc: Đài Sen Trắng
Phúc, Tuệcùng vô đẳng đẳng luân
Năm, Thiện Thệ Đấng siêu trần
Chuyển luân chánh pháp về chân Niết Bàn
Sáu, Thế Gian Giải bậc toàn trí
Tàithế gian, Trí xuất thế gian (910)
Suốt thông lý sự nhân hoàn
Suốt thông lý sự ba ngàn đại thiên
Bảy, Vô Thượng Sĩ- tuyên pháp đẳng
Đấng pháp vươngthù thắng xưa nay
Tám, Thiên Nhân Sư- vị thầy
Của Trời, Người- trỏ bàn tay nhiệm mầu
Chín, Phật -Đấng sạch làu tam chướng
Đấng tòa lầu Phật tướng Chân Như
Đấng Đại Bi, đấng Đại Từ
Đấng cao diệu hữucho hư không này (920)
Mười, Thế Tôn bậc thầy cao cả
Của cả và thiên hạ thế gian
Ấy mười tôn hiệu vinh quang
Kính dâng lên ánh đạo vàng Từ Bi
Lời sám nguyệnuy nguy thống thiết
An Tịnh đànnhật nguyệt long lanh
Đại Nam Văn Hiếnxây thành
Bốn nghìn nămchở một anh linh này
(phần 8)
Thế nước đã rồng mây gặp hội
Thế lòng càng một trỗi Tâm Kinh (930)
Tam tai bát nạnthu mình
Long Hoa thắng hộihiển linh bây giờ
Dung nhiếpcả đôi bờ đối lập
Xiển dương tròn thập bát nhị môn
Tâm sắc Bất Nhị hùng hồn
Tâmphô sắc nọ, sắc nương Tâm này
Nội ngoại Bất Nhị hay chăng tá
Trong là ngoài, ngoài há chẳng trong
Tu- Tánh Bất Nhị- song song
Tu đồng Thể Tánh, tánh đồng Thể Tu (940)
Nhân quả Bất Nhị: dù hạt, trái
Cũng không hai, vì mãi là nhau
Hạt bầusinh trưởng trái bầu
Hạt bí quả bíkhác nhau bao giờ
Nhiễm tịnh Bất Nhị: dù dơ sạch
Ngỡ là hai mà thật không hai
Một khi dứt vọng niệm rồi
Tâmkia lại trở về ngôi trong ngần
Y chánh Bất Nhị đồng một thế
Cùng lợi tha Bất Nhị khác nào (950)
Mình- Ngườichẳng khác chi nhau
Cùng chung Tánh Thể nhiệm mầu đấy thôi
Tam nghiệpBất Nhị thời cũng thế
Ý, Khẩu ,Thânhễ sẽ thì ba
Nhưng gom lại cũng chung nhà
Một nguồn nọ khéo chia ra ba dòng
Huyễn-Thật Bất Nhị môn chẳng khác
Huyễn là phương tiện đạt Chân Như
Thật là cứu cánh vô dư
Trong Chân Như có chi hư huyễn nào? (960)
Thọ- Nhận Bất Nhị bao pháp nhũ
Há dành riêng vũ lộ cho ai
Phật ântrao trút tặng đời
Thắm nhuần tất cả chẳng hai bao giờ
Lý Bất Nhị bủa vây vũ trụ
Như tường vân cát vũ mười phương
Mỗi trong góc cạnh tầm thường
Lý Bất Nhị cũng soi đường chúng sanh
Hội trai đàn long lanh bóng nguyệt
Tự nghìn xưanúi tuyết trăng soi (970)
Nghìn trùng quốc độ xa xôi
Cũng vầng trăng ấy soi ngời Bình Dương
Nghĩa Bất Nhị thu gom trời đất
Cho như như tính Phật hiển bày
Thì ra Đó cũng là Đây
Thì ra Đông cũng là Tây khác gì
Nếu có khác cũng là Tiểu, Dị
Lẽ đại đồng Bất Nhị tròn gương
Trời một phương Đất một phương
Trờimười phương Đất mười phương hợp hòa (980)
Cảnh Phật đẹp phù sa Sông Cửu
Như bao xưa thành tựu Sông Hồng
Không tức sắc, sắc tức không
Tiếng chuông Thiên Mụ sanh dòng Hương Giang
Năm trăm năm âu vàng tượng đá
Phật- Pháp- Tăngkhắc họa nhiệm mầu
Biến miền ác địa Ô Châu
Thành miền tịnh địa vô cầu: Thừa Thiên
Chí ta đã vững bền gang thép
Lòng ta thêm băng tuyết trắng trong (990)
Triệu triệu người một tấm lòng
Ơi gương Bất Nhị mãi lòng Hương Giang
Đất Bình Dương Đại Nam bình trị
Một trăm linh tám vị Thiền Tăng
Cùng về đại hội hoa đăng
Cộng đồng chú nguyện lẽ hằng Mâu Ni
Để tất cả hoa Qùi hướng nhật
Hướng về Tâm Linh thật nhiệm mầu
Thoáng giây chiếu kiến thiên thâu
Cái thoát nhiên mở nhịp cầu Long Hoa (1000)
Long Hoa hội Phật Đà Di Lạc
Đức từ tôn Bồ Tát tương lai
Kế thừa Phật tổ như lai
Từ cung Đâu Suất khoan thai giáng trần
Mà tuyên pháp thậm thâm dung nhiếp
Pháp thần thôngsiêu việt đông tây
Vượt ra ngoài Đó và Đây
Đứng lên trên Xưa và Nay đôi tình
Khi đã “Bất Nhị” hình và bóng
Nhất như Đồng và Dị vân.vân… (1010)
Sắc- Khôngchung một pháp thân
Đoạn- Thườngchung một hóa thân nhiệm mầu.
Ba thânấy rõ làu pháp tánh
Không tánhtròn vành vạnh gương nga
Từ trong không tánh Phật Đà
Mà vô lượng sắc hương hoa gấm lòng
Từ cảnh giới dung thông nhất nhị
Đức từ tônthọ kí Long Hoa
Giải oanvô lượng Nại Hà
Giải thoát vô lượnghằng sa hữu tình (1020)
Cho vô lượng chúng sinh chuyển hóa
Thành vô sinh, ngôi cả từ tôn
Nghĩa là trở bước quê hương
Nghĩa là về lại cội nguồn xưa nay
Hội Trai Đànmở rày Bến Cát
Giữa mùa xuân Di Lạc Đương Lai
Mùa xuân Tâm thức viên khai
Chiếu kiến Phật tướng Như Lai nhiệm mầu
Từ vô lượng đêm dài thế kỉ
Tâm thứckia bị Ngũ Ấm này (1030)
Bít bưngmặt mũi xưa nay
Mãi nhận lầm Ngũ Uẩn này là ta
Ôi! Cái thức Mạt Na phân biệt
Chánh phạm gây muôn kiếp luân hồi
Sản sinh hai chấp sinh đôi
Ngã chấp- Pháp chấp- khúc nôi đoạn trường
Chấp cái Chấp Ngã đương hiện hữu
Lại chấp muôn pháp tụ quanh mình
Ấy hai cái chấp đinh ninh
Trăm ràng nghìn buộchữu tình chi Tâm (1040)
Trong vạn kiếp mê lầm thức huyễn
Ngộ nhận ta vốn huyễn giả này
Rỡ ràng mặt mũixưa nay
Chuốc bao tủi cực đắng cay hão huyền
Đâu biết mọi não phiền hiện hữu
Thảy là hư vọng của si Tâm
Cái Tâm Ngũ Ấm mê lầm
Cái Mạt Na thức thậm thâm não phiền
Cái “ Lục Tặc” thế gian thường gọi
Như Thế Tôn từng gọi đích danh (1050)
Sáu thằng giặc nhỏtinh ranh
Hại người ta sạch sành sanh vốn lòng
Cái vốn của vô song Phước Tuệ
Của tuyệt vời Bi- Trí- Dũng- Tâm
Của thường lạc ngã tịnh thân
Trang nghiêm pháp giớimười phân vẹn mười
Cái vốn của con người lớn thế
Bỏ tiền rừng bạc bể mênh mông
Vậy mà một phút sa chân
Đã mang thân phận hành nhân ăn mày (1060)
Thương Cùng Tử chẳng hay viên ngọc
Vốn sẵn nằm trong bọc từ xưa
Đổi Tam Thiên cũng còn dư
Nên từ tôn thuyết Nhất Thừa Liên Hoa
Để Cùng Tử biết ta chẳng phải
Cùng Tửđâu- là thái tử cơ!
Cũng như Lục Tặc ưỡm ờ
Chẳng là Chúa chẳng là Vua nỗi gì
Chỉ là kẻ tín vì giảo hoặc
Thấu lẽ rồi, vẫn bát ăn xin (1070)
Thò tay vào bọc- vào tim
Nâng Gậy Như Ý Ngọc lên ngang mày
Để cùng chính mình đây tao ngộ
Đấng vô sanh vô tử vô vi
Vô Lượng Quang- chẳng khác gì…
Vô Lượng Thọ- chẳng khác chi Di Đà
Đấng ấy chính là Ta vô thượng
Những Cái Ta vô lượng trên đời
Cái Ta vô lượngnụ cười
Cái Ta vô ngãcủa trời Đại Nam. (1080)
(Bắt đầu viết Kinh Thơ ĐNTK Q1-SÁM NGUYỆN AN TỊNH
vào ngày 14/02/2009 nhằm ngày 20 tháng giêng năm Kỷ Sửu
Hoàn thành lúc 5:00 thiếu 02 phút ngày 26/02/2009
Nhằm mồng 02/02 năm Kỷ Sửu)
Tác giả: HUỲNH UY DŨNG